"Khi tình yêu đủ lớn thì không có khoảng cách nào là quá xa!"
Hàng ngày, tôi vẫn lên mạng đọc mấy câu chuyện về các cặp đôi yêu nhau vượt qua mọi khó khăn để đến được với nhau. Hay xem các bộ phim Hàn Quốc với các mối tình thật cảm động, lãng mạn. Tình yêu của họ lớn đến mức có thế vượt qua mọi khoảng cách, thời gian, tuổi tác, những khó khăn trong cuộc sống... để có thể được bên nhau. Họ có thể hy sinh cả tính mạng vì người mình yêu. Tôi cũng ước muốn sau này sẽ tìm được người nào đó thực sự yêu thương tôi, dù có khó khăn gì trong cuộc sống thì vẫn luôn ở bên cạnh tôi, cùng tôi sống đến đầu bạc răng long. Và sau bao năm đi tìm thì đến giờ tôi đã tìm được người ấy, chỉ còn một chặng đường ngắn, một khoảng thời gian nhỏ thôi là chúng tôi có thế được ở bên nhau. Nhưng còn có một vấn đề nhỏ mà chúng tôi còn băn khoăn. Các bạn đọc xem hoàn cảnh của tôi, giúp tôi, cho chúng tôi ý kiến nhé.
Tôi, một cô gái sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nhỏ. Học hết cấp 3, tôi ra Hà Nội học. Và sau khi ra trường tôi cũng làm việc ở Hà Nội. Còn em, một chàng trai kém tôi 4 tuổi. Em quê gốc ở Ninh Bình. Gia đình thì chuyển vào trong Buôn Ma Thuột làm kinh tế từ khi còn bé. Học hết THPT, em cũng ra thủ đô học và khi ra trường em cũng làm kinh doanh của một công ty ngoài Hà Nội.
Thật tình cờ, một ngày đẹp trời chúng tôi quen nhau. Chúng tôi làm quen, nói chuyện với nhau về công việc, về cuộc sống... Chúng tôi nói chuyện với nhau cảm thấy rất vui và hợp chuyện. Hôm nào, cứ nên công ty là tôi và em ý lại chát facebook vài câu rồi mới bắt đâu công việc. Chỉ vài câu nói chuyện thui và cuối cùng lời chúc “ Have a nice day!” đã làm cho tôi thêm cảm hứng để làm việc. Tôi vui lắm. Còn em, khi nào kiếm được cái hợp đồng nào là chia sẻ với chị ngay. Thế là niềm vui lại được nhân đôi.
Có hôm em nói:
- Hay chị em mình làm người iu của đi nhỉ?
Tôi nói:
- Okj. Làm người iu của em suốt ngày được em làm trò cười, được em khen thế này cũng vui.
Thế là từ đó chúng tôi trở thành người iu “hờ” của nhau đó.
Thỉnh thoảng em lại nói với tôi:
- Em yêu chị.
Và tôi cũng nói:
- Chị cũng yêu em nhiều.
Giả vờ là người yêu của nhau như vậy. Sau một thời gian dài chúng tôi đã yêu nhau thật các bạn ah. Chúng tôi đã tính đến chuyện cưới xin. Lúc đầu, tôi không đồng ý. Tôi yêu em thật đó và tôi cũng tin tưởng vào tình yêu của em dành cho tôi. Nhưng tôi sợ gia đình em không đồng ý vì tôi nhiều hơn em những 4 tuổi. Quê quán hai gia đình lại ở quá xa. Hiểu biết được những suy nghĩ, lo lắng của tôi, em nói:
- Chị yên tâm, em sẽ thuyết phục được ba má chuyện này. Dù thế nào em cũng sẽ mãi yêu chị và em muốn được ở bên chị. Cuối tháng 9 này, em sẽ dẫn chị về ra mắt bố mẹ.
Tôi đồng ý. Và đúng như tôi nghĩ. Bố mẹ em đã không đồng ý chuyện của chúng tôi. Dù em có thuyết phục thế nào, hai bác vẫn nhất quyết nói không. Tôi buồn lắm. Em cũng vậy. Và chúng tôi quyết định bỏ đi tìm chân trời riêng của mình. Chúng tôi muốn thi thật xa thật xa. Nhưng các bạn biết đấy, tôi và em đều làm thuê, ở trọ, không có nhiều tiền. Bây giờ muốn đi thật xa mà không biêt đặt
vé máy bay giá rẻ của hãng nào đây nhỉ. Bay giờ có quá nhiều hãng:
Vietnam Airlines,
Jetstar,
Vietjet... Các bạn cho chúng tôi ý kiến là nên chọn hãng nào cho chuyến bay TÌNH YÊU của chúng tôi nhé.
Chẳng hay gì cả, haha
ReplyDelete